Thứ Ba, 22 tháng 3, 2011

我 25 岁

意志消沉 , 灰心冷意
25 岁的我 - 不会 每天 去 跑步 了, 心情种种 - 祖上
Ở đời vui đạo hãy tùy duyên, Đói đến thì ăn, mệt ngủ liền. 
Trong nhà có báu thôi tìm kiếmĐối cảnh vô tâm chớ hỏi thiền. 

hị hị

nhớ Hùng chất Hương tươi và Dũng ngây thơ cụ phết
ui nhớ hôm ấy Hùng hỏi mình thế em thì sao -  công nhận là khả năng nghe hiểu tiếng Việt của mình có vấn đề - ôi mà mình già đến độ để các giai nhìn phát là phải hỏi chuyện chồng con thế sao .
đợi bao giờ mình có xe - làm chủ - có đất thì hẵng đến lượt Đông giang - đông giang nhớ .
mình gặp Dũng một lần ở đất vinh - hôm đấy có vẻ không thoải mái - cứ nhìn quanh quất tìm đồng bọn - đến lần 2 thì vừa đúng đợt mình bị tước mất chiếc bánh ngon lành mặt mũi thẫn thờ - đến lần thứ 3 dũng ta thấy mình tí tởn một chút - nhận xét cháu nó đã tiến bộ .Lạy chúa - mình thậm chí chưa bao giờ biết e dè là gì cơ trời ơi .
báo hại cả buổi hôm ấy ngồi ăn mình chả phát biểu gì - càng ngày càng nhạt
  lần lên lạng sơn - nếu tai mình chưa điếc thì quả là lão ta có nói chán : nghĩ bụng tôi có đi mua vui cho ông quái đâu .- vị trí của tôi không phải là ở đây thưa\anh - thật ấy đúng là không có chừng ấy thời gian thì còn lâu . Còn lâu nhắm .
cà cuống chết đến đít còn cay mà -
công nhận ở đấy cú nhất là trò đang làm xong bị giao cho người khác - mình - hường xinh - hương tươi - thật là khỏi phải nói cú đến như thế nào . Nói chung là miễn bàn - thì mới có cái ngày hôm nay chứ . tèn tén ten .
nói chung Huyền nhiêu tiền khá nhưng cũng không vui - người ta bảo - làm tớ thằng giỏi còn hơn làm thày thằng đụt mà . không sai đâu cưng ạ .
sau đấy bẵng đi một time ko điện thoại không thăm hỏi - vì mình cú quá sức chịu đựng - muốn dẹp luôn lúc ấy - nhớ khi ấy là tháng 11 - đang hừng hực lao về phía trước xong chuyện ấy mình chỉ dập dình muốn nghỉ - anh già quản lý đã được mình dập dìu từ trưoc bao lâu  . Bạn huyền làm ở đấy quả không vui . Mình có tí văn chương cảm xúc nữa nên càng khó ở .
nói chung bao giờ cũng thế - phải nằm trong chăn mới biết chăn cực ấm .
dũng trông thế thôi cũng trả đũa ra trò - giai có chức có quyền có tiền có khác - mình thì cứ dân chủ quá trớn tưởng ai cũng vô sản như mình - ôi chán cái thế giới này không đáng để ta hi sinh sự hồn nhiên vốn có của mình í  - 25 rồi vẫn có quyền hồn nhiên chứ nhỉ - muốn đi hong kong . đi thật xa thật xa thật xa .
cái áo này mom chọn mua trông xinh nhỉ - mà mình không thích dựa vào sức ai đâu - cơ bản là thừa niềm tin vào chính mình . 

đã đến lượt gà nhép lên thớt

này tôi ghét nhất là dối trá - lừa bịp
vì trò này mà mình cho đi tàu bay giấy 1 năm và đi tiếp tiếng trung - trước sau gì mình cũng sẽ tiếp :))
sức đến đâu đi đến đấy - sợ gì đâu .
thù vãi - ngày xưa năm thi đầu tiên mình thi cho có thôi - năm đấy thi cả cao đẳng du lich nữa - vui kinh .>"<
mình thù - thù các thể loại tình cảm học trò thù cả học thêm - tớ quá yêu bạn thư vì đã bảo tớ đi học thêm và vẫn không hiểu sao dân mình cứ phải đi hoc thêm mới sống được ?
hồi ấy tớ cứ ấm ức suốt 4 năm như bị táo bón ấy chỉ muốn học nhanh nhanh chóng chóng ra trường kiếm tiền tự lập rồi quên đi tất thảy :)) .
và đã phải miệt mài ti tỉ lần để vớt vát cuộc đời .
tính sơ sơ mất chục triệu chạy vào và
50k ; vé xe bus : x 4 năm = 1 năm 2 kì
1 tháng học phí = 180k
4 năm = 36 months
6.500.000
thế kiểu gì mình đi làm cũng là lãi xưng ấy nhỉ :)) - công nhận cầm lương tháng đầu 2.000.000 trời mưa như trút nươc nghĩ bụng thế là trôi tuột hết cả ước mơ của tôi - hồi đấy đi dạy để xong xuôi phần nộp tiền học và học thêm thôi - sau ấy thì nghỉ cho 1 năm khi đã ghét nhau :))  - vấn đề đã bao giờ đi làm mà được thưa anh thưa chị / thưa đồng chí và thưa các bạn - bằng em đây - bằng em bằng khá 7,1 - em bằng khá léo đâu :)) . Chết cười . Cười chua xót . Thôi qua rồi - qua rồi mà .
Qua cái nhéo gì - lại còn dư lày - dư lào ấy nhở -
http://nguyendiepchi.multiply.com/journal/item/43
váy áo nhiều thế này làm gì nhỉ - già có mặc được nữa đâu .

ghen

ghen : chủ đề mới - ô mình thấy ghen rất thú vị - còn ghen là còn yêu - còn hận là còn yêu - khi nào không ghen không hận nghĩa là không còn gì .
giai Trung đô sung sướng thế còn gì được vợ yêu tới cầu . Mà đáng lí ra mà còn phảo hơn chứ mình mà thử đặt vào địa vị ấy thì đĩa bay nồi bay là chuyện cơm bữa . Lấy chồng tốt quá cũng thiệt thòi chồng mình mà cứ như là chồng của cả xã hội ấy .
chia sẻ

hè sắp đến rồi thời trang này lại hot .Bà ngoại mình rất cá tính và tốt bụng và đáng yêu và hài hước và xinh đẹp nhé và vvv... vvv nhé : không thèm lấy chồng - thưở xa xưa mà như thế cá tính nhường nào trong khi giữa những năm 2010 có đứa không lấy được chồn có khi quắn bố nó đít lên rồi - ông mình bảo bà ấy không lấy chồng vì bà ấy biết lấy chồng một cái là  gia đình sụp vì bà ấy là trụ cột mà - xong còn kết luận đùng đùng tôi mà trẻ hơn chút nữa là tôi cắt phăng tóc - bà mình nhìn dịu dàng xinh đẹp thế thôi nhưng manh mẽ lắm ấy - mà thơ văn lai láng chứ- mà công nhẫn là sức sống mãnh liệt và phi thường - và giàu có phi phàm - nấu ăn ngon - phải cái cuối đời cũng hơi sai lầm  . Bà mình thích kiều - phạm công cúc hoa thích tái sinh duyên - sinh năm 1916 - bính thìn - bính là dở ẹc rồi Bính : tu - tù tự tử mà mình Bính nên mình bị bệnh hiểu bà - nết niếc các kiểu giống bà - mặt mũi không giống nhưng chân tay hơi giống - cũng xinh đẹp -Đào hoa đóng mão mà - cũng tốt bụng tử tế giống y chang bà ngoại mình cho nên là cũng hay bị tsb nhà đứa khác nó vãi muối vào mặt . Ghét nhờ - đợi đấy em ạ . Đời dài lém .
 Cũng thích văn thơ - ngoại ngữ kinh doanh - cũng khỏe mạnh giống bà ngoại . Năm ngoái và năm kia có vài giai tàu nhòm ngó thế là giống bà lắm rùi í - coi như nối nghiệp . Hồi đi học mình còn tính nếu mình mở doanh nghiệp sẽ lấy tên Đông Giang cơ - nhưng sau sợ sái nên sẽ lấy làm tên con gái .

Chứng tỏ ông ngoại là loại dại dột :)) '
ngày xưa mỗi lần ông khốt về là bà ngoại lại được dịp phàn nàn : ôi nó cứ làm thất điên bát đảo lên ấy . Hồi lấy mẹ mình cũng không ưng đâu - nhưng nếu không sao lại có con Liên nhép quá xinh đẹp tài năng thông minh bản lĩnh giống bà thế này.