Thứ Bảy, 2 tháng 4, 2011

this used to be my play ground

nhớ kí ức về những tháng ngày xưa cũ khi còn ở trong ngôi nhà của bà ngoại . Nhà của bà ngoại mua sau giải phóng nhớ mẹ và con có lần nằm trong gian sau cuả nhà con khi ấy còn bé xíu 3 tuổi , nhà có khung cửa sổ nhìn ra sân sau , trời mưa và nằm nhìn ra sân sau có cảm giác gì đấy rất khó tả . Căn nhà phố Hàng cũ kĩ dột nát - với cửa là những tấm gỗ xếp xếp vào nhau với cả gờ cao với những giếng trời và mảnh sân nho nhỏ ngăn giữa gian trước và gian sau . Kí ức mong manh diệu vợi mà đầy sức mãnh liệt , nó đánh thức trong con như suy nghĩ về ngày qua về người bà vĩ đại của mình - làm sao đây - làm sao sống cho thật xứng đáng đây . Hồi bé con cũng mơ hồ cảm nhận thấy hình như mình có điều gì đó rất khác biệt so với chúng bạn xung quanh nhưng không thể gọi tên những khác biệt ấy .
Nhớ bà đêm đêm sau khi bán hàng xong quay về nhà đếm tiền đến tận tối muộn , ôi bóng bà dưới ánh đèn leo lét bà ơi . Làm sao đây , làm sao để sống xứng đáng đây .