Thứ Năm, 28 tháng 7, 2011
à mình biết có cách
ừ , đúng roài có cách mà - nếu quay trở lại thời điểm chuyên văn cách đây 10 năm trước thì vẫn có cách kiếm tiền hoành tráng để đi bơi với Dư mà không phải đau đầu vì bố mẹ . Đi hát .
http://www.youtube.com/watch?v=C-u5WLJ9Yk4&ob=av3e
hồi cấp 1 mình có lần biểu diễn chung với bạn Linh Hương thưở còn học trường Thăng long - nghĩ thật vui , vì hồi đó luôn có Tùng Dương đi theo ,có cả Dương Linh ... Dương Linh sau học chuyên Anh , Thùy Linh học chuyên Pháp mình lại học chuyên văn tiếc kinh biết thế mình cũng học chuyên anh và pháp . Yêu lắm cơ - ối tháng ngày lung linh .
Công nhận là thưở xưa xa cũng thích đc nổi tiếng thế này lắm nhá hồi đấy nhà ở Ngọc Hà suốt ngày đứng trên gác xép - đời mình chung thân với mấy cái gác xép - gào I turn to you :) và mặc quần bò yếm yêu kinh . Nhớ quá đi thôi .
Lên cấp 3 ghét cực đại em Dung cave Nghiêm Phương Dung vì em này khủng kinh , bố lái xe , nhà khá giả - phải cái thuộc cái hạng không ai chấp được - nhà Khâm Thiên ngõ thổ quan phải cái em này thảo mai ngọt ngào kinh khủng và dám ra mặt nẫng tay trên tình đầu của mình thưở đó là 6Q - em có một body chuẩn y chang X- tina ... ôi kể ra cũng nhiều thứ hay ho .
Nhớ thời trang những năm 1998 ấy chắc chắn phải là
1. áo có mũ
2. quần lỡ
3. áo tay lỡ
4 . quần bò yếm
5. bossini
mình cũng rất ân hận cái thưở đó ... xáo trộn nên không học hành đến nơi đến chốn - cái này chắc khó đổ lỗi cho ai được , thưở mới lớn ngốc nghếch .
lên cấp 3 lại yêu và cũng không thoát được cái bệnh hình thức
đến cấp 4 thì vùi đầu vào học mà cũng thấy thiếu thiếu cái gì đó . Cái âu cũng là cái liễn - là do mình cả .
25 nàng đã vấp ngã đã thất bại đã nhiều lần dừng bước - chứ không phải chỉ một lần nhưng nàng tin phía trước vẫn là bầu trời - chỉ cần kiên trì nỗ lực cố gắng bước tiếp .
quan trọng là phải xác định mình muốn làm gì tiếp theo tự nhiên thấy strong ghê gớm .
Tự nguyền rủa mình không phải cách hay - jia you ba .
mình có lẽ đã không nên theo con đường này vì ai cũng hiểu tiếng trung là như thế nào - nhưng phàm ở đời đừng bao giờ nói 2 từ nuối tiếc .
thèm có chai nước hoa coco chanel .
Nhớ Trưng Vương là nhớ Định Tàu - năm 1 Tàu ta rỗi hơi ban hành lệnh mặc đồng phục mùa đông - hôm đấy anh lại hồn nhiên mặc áo jacket mẹ mua - sợ mất mật .
Đến năm lớp 9 nhớ nữa là Tú hitle
và đương nhiên là anh Tôn .
âu so so
Và đến bao nhiêu năm nay vẫn cứ tự hỏi sao mình lại phải học cấp 3 ở trường NT nhỉ - khổ tâm kinh - nhớ nhất là gì nhỉ - mối tình đầu - thứ 2 là những vụ đánh nhau trong trường mà các em gái thời nay phải học dài dài ối giời - mà chính tình đầu của mình vì đánh nhau 2,3 lần trong trường nên đã bị đuổi thẳng cổ ra dân lập học chứ đâu - tuổi thanh xuân tàn khốc . Hãi thật , lớp 11 mình đèo gà nhép đi xem 72h ở Seoul còn thấy tình đầu kéo cả hội theo vào rạp thưở ấy vé 10k/ vé . Haiz biết nói sao , đến năm lớp 12 thì thôi đi học , nói chung quãng thời gian khổ tâm làm người . Mình đoán là hoàn toàn do lỗi của tuổi mới lớn và mình không vượt qua nổi sự xô đẩy của hoàn cảnh gia đình lúc bấy giờ - túm lại hồi bé mình hèn . Không phải ai cũng hèn như mình - như Dung Dịch và Giang ấy - các bạn vẫn có quyền đàng hoàng bước tới .
đã làm thì phải chịu , mình còn 50 năm nữa để sống và sửa chữa sai lầm .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét