đường một mình mình bước -
tôi sinh ra trong 1 gia đình công chức nghèo
mẹ là con vợ chồng tư sản về già - con cả - cũng không có của cải gì - bố mẹ già nên con cái cũng phải bươn chải sớm - tính mẹ tôi rất ương nghạnh vì có SPT đóng mệnh - ngày xưa không hàng xóm nào yên lành được với mẹ tôi .Buồn cười lắm . Nói chung mẹ lo thân mẹ cũng khó xong - ông ngoại tôi mất rất lâu rồi - cụ theo bà ngoại mô tả là ác nghiệt . Cũng là một cái sai lầm khác của bà ngoại . Mà đúng là cả đời làm y tá ở cấp cứu không 5 mới lại trung tâm y tế phường nên là chả có tiền .
bố tôi cũng thế làm một nhân viên kế toán quèn ở chi cục thuế - tiền chưa chắc đủ nuôi thân - bản thân sinh ra trong gia đình nghèo khó đông con , cũng không học hành đến nơi đến chốn .
Tôi sinh vào một cái gia đình và hoàn cảnh như thế âu nó cũng là cái nghiệp .
Nghiệp bắt mình phải chịu khổ chịu khó - bị nghe chửi - rủa nhục mạ - nghiệp đấy .
Ai quyết đinh được bố mẹ sinh ra - nếu được chọn tôi rất muốn mình sinh ra trong mọt gia đình giàu có của bố mẹ khá giả hiểu biết - yêu thương lẫn nhau và có những điều kiện tốt để nuôi dạy con cái thì những năm tháng đã qua của tôi đã không thế - con người ta xuất phát từ gia đình rồi cũng quay trở về với gia đình .
cho nên biết thế cho nên tôi cũng tu tâm - tôi không chơi và không giao du với đám bạn giàu có - ngày xưa còn có thể chơi qua quýt nhưng sau rồi cũng thấy không nên . Chả để làm gì - mỗi người một con đường . Mình thà sống thật với cái nồi rách của mình còn hơn là vui những trò vui phù phiếm .Cho nên tôi cũng không có bạn bè chi cả . Và tôi rất tin vào tiềm năng phát triển của bản thân - tôi đi từng bước nhỏ trong đời sống thôi - rồi những cái bước nhỏ ấy nó sẽ dẫn tôi đến biển lớn của đời người .Và những bước nhỏ ấy là bước đi thực sự vững chắc .
Rồi một mình mình đã là một cái nghiệp - mình còn phải gánh thêm 1 cái nghiệp bé là em mình . Rất ngại là nó ỉ lại lắm - hết sức ỷ lại do lối giáo dục sai lầm của gia đình . Là người là con trai phải học cách bươn chải có trách nhiệm với gia đình bản thân và xã hội nữa chứ .
Cho nên ngay từ hồi đi học ĐH là tôi không muốn dựa dẫm ai rồi - thậm chí là các thày cô giáo .
Rất mệt - hồi tôi đi học đh - tôi lo thân tôi là tôi khổ cực và vận dụng hết đầu óc để mà nghĩ cách kiếm tiền - nhưng tôi học vẫn rất ổn không chỉ học ổn mà cái gì cũng ổn tuy nhiên vì những lao khổ ấy cho nên tôi toàn phải vơ rác vào người cái gì cũng làm thậm chí là cả đánh máy từ điển tiếng trung ^^ - dạy gia sư dịch tài liệu ...
Lúc ấy bảo tôi làm gì để có tiền tự lập tự học tôi cũng làm - tour guide - tôi đã xém chút nữa là trở thành tour guide đấy - nhưng sự không thành vì dân ấy bắt mình chép chính tả =)) . Học thành tài đi làm là thoát khỏi gia đình rồi .
Con em họ tôi đi học bên nga cũng tự lâp tự lo hết ý thức là đầu đàn xe lửa mà .
nỗ lực và máu me lắm .Từ thưở năm thứ 2 là có ý muốn đi du học TQ rồi - thưở ấy có Cầu hán ngữ rầm rộ ấy - tôi cũng máu me lắm - ỷ thế mình tài năng từ bé - hay tham gia hoạt động này nọ - học hành cũng chăm chỉ . Nhưng rồi năm ấy chả thấy các giảng viên trên khoa đả động gì , Thế là Cầu ơi chào em nhé .
tôi cố gắng học hành không phải để có một tấm chồng ngon - để nổi tiếng để có một công việc tốt quan trọng nó sẽ là tiền đề giúp mình đi xa - nhận thức kém - tầm nhìn kém không đi xa được đâu .
trần đời có 2 điều cực ghét là dựa dẫm và dối trá .
Tôi đã học đủ rồi và tự túc thực sự là hạnh phúc - không có ai hiểu rõ mình hơn chính mình - không ai hiểu được mình đã tích nạp được đến đâu - thiếu gì cần gì - có gì .
cho nên cái quan trọng của việc sống ở đời vẫn là đi trên đôi chân của chính mình và sống dưới cái tên của
mình .
gắng dành thời gian đọc sách nhé - Tử cấm nữ không phải là câu chuyện đáng đọc đâu . Sách tạp nham - nếu đọc hãy đọc Con đường tiến thân của Đỗ Lạp Lạp 3 tập mới cóng và sách TQ cũng có rất nhiều sách hay nên đọc khác . Lâm Ngữ Đường chả hạn - còn những Vệ Tuệ ,Miên Miên, Tào Đình ... Xin lỗi em chỉ là con đĩ thì đừng bảo đọc ngay đến sờ vào tôi cũng không thèm . Sách không nên dùng vào những mục đích như thế . Bạn Trang Hạ ỉ thế mình có dung mạo xấu xí hơn người khác nên coi đó là tiền đề để bạn ấy tỏ ra thông minh hơn người . Lạy trời là tôi cũng khá xinh đẹp trông lại ngây ngây thơ thơ - nhưng tôi không phải cái loại chã - hồng phấn ..... cái loại ngơ ngẩn . Nhé .
Kiến thức là mình tự cho kinh nghiệm là mình tự cho cơ hội cũng là mình tự cho . Thế đấy - nên việc hiểu rõ mình là việc tối quan trọng .
Không có nhận xét nào:
Không cho phép có nhận xét mới.