ngày xưa nghe zi cong you le ni - ngắm bạn Tuấn Anh Phạm đội một chiếc mũ màu xanh và nghĩ - nếu mình không lấy Tuấn Anh thì mình sẽ không lấy ai nữa =)) ôi trời ơi vầng .thưa các anh chị và các bạn 10 năm trước đấy nhé - à có thể là hơn 11 năm trước - hồi học lớp 8 chính xác - chính xác .
Học thì lười - ăn thì lười - thưở ấy căng tin trường có mỗi vài loại thực phẩm lèo tèo bao gồm bánh mì ba tê và bánh mì bơ ruốc nhưng mà ngon lắm ấy - để có một khẩu phần bánh mì ba tê và một túi sữa đậu nành bao giờ mình cũng phải xuất phát từ nhà vào thật sớm cỡ tầm chừng 5,6h sáng để đi đến trường Trưng Vương - chọn ở catin một chiếc bánh . Ôi vẫn nhớ cái cảm giác không phải bon chen - sân trường vắng lặng tờ mờ sương sớm - trên tay là một miếng bánh mì nóng hôi hổi - yên tâm ăn uống xong là tiến về phía dãy nhà côn sơn nơi lớp mình học ở đó .
Có lần mình và trà béo còn đc một thằng dê già mời làm người mẫu ôi trời - người mẫu . Sớm hôm ấy mình đến lớp thật sớm - nằm ườn ra bàn , thằng cha ấy bò đến vuốt tóc mình , hỏi han sờ nắn chân cẳng - ặc ặc vuốt vuốt tóc sợ khiếp cả vía . Hồi đấy mình học lớp 7 - còn cặp tóc thấp thấp trông rất ngu độn .
Nói chung cấp 2 cũng vui - nếu gia đình mình không như thế - mình được ăn chơi thả phanh và học hành chăm chỉ hơn chút nữa . Vì mình sáng dạ từ bé nên nothing is impossible with me . Mình thậm chí có thể học giỏi hơn con Thư nhưng mình không làm thế mình không học vị bằng cấp và học chỉ để học như thế - ôi con Thư thưở cấp 2 thuộc dạng máy học - chả biết gì . Lúc béo nào cũng chỉ có học thêm và học chính , không biết rung động là gì - may quá còn biết nghe nhạc . Đến tận cấp 3 mới biết thích 1 thằng học ngồi bàn trên tên là Khải - thi gì gì đó đc giải rất cao nếu mình nhớ không lầm thì thằng này học cùng mình hồi lớp 1 . Còn nếu nhớ lầm thì kệ mẹ :P .
Lúc béo nào cũng vui vẻ ôi lớp tao vui lắm - vui lắm - vui lắm - tao thuộc HMN gì gì đó . Mặc xác who care 'bout u - mình đã bảo rồi thưở ấy mình thi trượt - đi vào lịch sử chuyên văn vì không đỗ nổi 1 trường cấp 3 tử tế - đến khi đi học thêm ở nhà khôi hói cũng vậy - cho đến khi gặp Tùng Dương cũng thế . Không hiểu tại sao cuộc sống nó lại vận hành ra như thế . Rồi thì đến khi 18 tuổi ôi mẹ mình là một người phụ nữ bất hạnh còn mình là một con bé bất hạnh . Mình bị đồng cảm với Meothom - con bé này học chuyên ngữ anh em ạ . Ngày xưa rất nhớ mình ôn thi vào Chu văn an vì gần nhà mà ngán quá vì khó như mà vẫn bận quan tâm đến tiền nong hơn .
Sau này đi học ĐH thì cũng chỉ học chay thôi - khổ lắm - học mà không có bất cứ tài liệu máy móc nào . Viết báo cáo khoa học thì toàn lỗi văn phạm sai phạm thường gặp của câu chữ Ba - vân vân và vân vân . Thế và còn không được cho đi thi dịch - rồi trên khoa còn bàn cãi nhau có nên cho con bé này nó dẫn chương trình không chứ sao lại để cho một sinh viên không được thi mà lại etc . Cô Thiêm nói thế để khích lệ mình -có lẽ vậy hoặc như thế nào nữa .
Bởi thực tế là như thế này - như mình đã bảo là mình quá chát vì nhiều chuyện trong quá khứ nên là mới thành ra quẫn như thế .
Hồi mình làm ở VPĐ D - nghe oách kinh - Mrs Fang Dong còn nhẹ nhàng hỏi chiện thế nó trả cháu bao nhiêu cô thấy bọn bán gốm sứ dưới này tầm đc 7-8m/ month . Hừm . Life is so hard on Liên .
Virgin và bố virgin còn định làm ăn hoành tráng - có Tô du nữa và cả Vĩ Minh - ôi trời hôm đầu mới đi làm thấy cái lap của virgin mà thích mê li tơi .
Đấy mà có thêm một điều nữa là - ngày xưa mình không được làm luận văn - mình cũng phải cày cục mãi mới ra trường học vi tính chay - mình không chịu được nghèo . Mình không chịu đc cuộc sống cứ trôi qua như thế .Mình có thể ăn quẩy cả đời - và làm những điều mình tâm niệm cả đời - tỉ dụ đọc sách văn học - vì bởi quá yêu văn chương chữ nghĩa - bởi vì quá yêu ngoại ngữ và quá yêu những điều mình đã khổ sở cho nó .
và học như thế mà chả bao giờ có học bổng.
À chuyên văn có lưu bút đích thực có lưu bút nhưng con Trang dở hơi đã làm mất - cái con đấy quá đẹp mặt . Lưu bút vui cực xờ kì - nhưng vì có một con dở hơi đánh mất nên hết cả cực xờ kì .
Hồi cấp 3 rất tự hào vì mình đã từng học chuyên văn - lớp 10 ngồi cạnh con Linh ôi cái con đấy có sở thích đọc truyện tranh trường học nụ cười của bọn xuất bản Đà nẵng ghê rợn - mọi rợ
ngồi sau là thằng Tuấn ái hàng mi rợp bóng - bố khỉ - hàng mi rợp bóng tinh tướng bỏ mẹ - đéo hiểu thi tốt nghiệp điểm đã bằng chị và có bao giờ đc đi thi tiếng anh và văn như chị chưa em . Có đợt kiểm tra sát hạch đầu năm tự nhiên lại được con 9 toán - môn ngu nhất quả đất - thế là được triệu tập đi học sinh giỏi toán gấp trong ánh mắt ngưỡng mộ của Hoàng Thanh Tuấn tự Tuấn Chanchehiec và sự bàng hoàng của chính bản thân . Gì - có sự nhầm lẫn chi ở đây không =))
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét