Thứ Sáu, 18 tháng 3, 2011

hồi ức một culi Kinh doanh P4

ngày xưa đẩu nhìn thấy trên bàn em một quyển sách tựa phải lấy người như anh - đẩu sung sướng cười phá lên - đẩu luôn gọi em nhẹ nhàng là Tạ Thùy Liên - năm nhất còn dành thời gian để ngắm nghía cô sinh viên năm nhất . Nhưng em chưa bao giờ được học bổng - còn cố chua thêm 1 câu : cô ấy làm tất cả những hi vọng của tôi biến thành bong bóng xà phòng - em đã ghét Đẩu - em trốn tránh Đẩu . Em không thích Đẩu quá quan tâm đến em - nhưng hồi mới vào học nhìn Đẩu tinh tươm đẹp trai rạng ngời - đặc biệt nụ cười close - up . Đẩu biết và luôn tự hào vỗ ngực trong lịch sử dạy học chưa có giáo viên nào đẹp trai được như tôi . Vái Đẩu . cả nón
Sau vụ vợ sinh con gái - kế hoạch Đẩu đâu của đẩu nát tan - mặt đẩu dài ra như cái bơm - hì hụi lên kế hoạch 5 năm lần thứ 2 .
Viễn và Giang chơi với nhau rất thân . Còn mình - trích lời thị Yến là trông bà rất lạnh lùng - lì lợm và khó gần . Lạy chúa bao năm rồi điều đó vẫn không hề thay đổi em vẫn lạnh lùng lì lợm và khó gần như thế  .
Đẩu quí em - quí từ ngày đi học cho đến ngày thi tốt nghiệp mặc dù càng gần những ngày cuối em càng sợ đẩu - nhưng hình như Đẩu thích em Đẩu nhỉ . Dân tình đồn thế =)) em cũng không rõ thực hư =)) .
đẩu cực ghét bạn Loan Trung 2 cơ bản bạn này chả chịu học hành chăm như gái Tạ Thùy Liên của Đẩu - công nhận năm 1 em phải hết sức kiềm chế mới không thích anh thày Quách Thanh Hùng lúc nào cũng có vẻ quan tâm đến mình một cách hơi quá mức . Em sợ - rất sợ .
danh sách giai thích quan tâm đến Liên nhép còn dài - Vinh này - và hắn cũng lấy vợ - hờ hờ thú thật năm nhất nhìn bạn Phong nhà Trang mình cũng có tí xôn xao Virgin này - rồi hắn cũng đi - rồi giai Quảng tây này và nhép cũng để hắn đi và tập đoàn bè luz minh dạy học cho này  Giai Vinh này giai này càng cần phải đi - nhưng kiểu như là mình chả hiểu sao các giai cứ phải cố quan tâm hoặc tỏ vẻ quan tâm .Mình có đui què sứt mẻ đếch đâu mình có cần ai care đâu - mình rất biiets tự nuông chiều chính mình và mọi người .
và mình thấy tự mình lo cho mình rất ngon Tôi không phải trẻ con - thật nực cười :))
à há ngày xưa thậm chí còn mặc áo rách của bà bô đi học cơ đấy các em đi cùng xe bus khóa dưới cứ gọi là tha hộ bàn tán . không có quá nhiều khái niệm ăn mặc đẹp - chỉ biết thời gian trôi quá từng ngày và phải nắm lấy thời gian trong từng khoảnh khắc của cuộc sống .
cố cứu vãn cái nhan sắc này được đến đâu hay đến đấy chứ - thèm ăn hoa quả - đang lạnh thế này mà quá thèm ăn ổi .
cấp 3 mình yêu - yêu thực sự theo đúng nghĩa  của từ này - học 3 năm yêu cả 3 năm và phải trả giá cho điều đó đáng kiếp lắm - cũng chẳng rõ ai xui ai khiến nhưng mình cứ cương quyết thích bạn giai tóc 2 mái lớp 10H mà mình cứ đinh ninh tên cương hay cường gì đó - mình mơ cả về nụ cười - mái tóc của bạn ấy và vác tất cả vào giấc mơ của cô bé 16 tuổi vừa tốt nghiệp chuyên văn  bồng bềnh bồng bềnh trôi . mối tình học trò vỡ vun để lại rất nhiều nước mắt và sự đàm tiếu của dư luận thưở bấy giờ bao gồm các bạn nhà thày chính và núi giai gái trong trường vốn luôn có đủ thành kiến về mình . Mình đã từng thật tuyệt vọng vì tôi không thể thanh minh hay giải thích bất cứ điều gì cho việc vì sao tôi lại yêu người ấy >"< .
đến năm 18 tuổi thì cơ số gái trong lớp lấy chồng cái hội cấp 3 chơi với nhau lấy chồng lấy vợ đi làm làm giàu cũng gần hết rồi ấy nhỉ .Lớp đại học thì khỏi nói phong trào này từ bawcvs xuống nam - còn mình sau 3 năm ngày ra trường vẫn long đong . hừm bạn châu ngày xưa không hiểu sao bạn liên cứ thích phim hoa hồng tình yêu - ôi thích là thích thôi chứ có cần bất cứ một cái lí do nào đâu nhỉ - vì có lẽ là nhìn thấy mình của một thưở thơ ngây trong ấy . Tốt nghiệp mỗi đứa chạy một phương - đeo đuổi tiếp những con đường khác nhau . 
có quá nhiều điều bất mãn trong thời kì học đại học đó cũng có thể là một lí do - nhớ hôm dự thi aptech mình - đứa đi thi chính thì không đỗ - bạn mình lại đỗ ngon . 
Xong - tạm thế - nó mà vào đấy có khi cũng ổn . 
ờ đấy có quá nhiều điều bất mãn hồi đi học nên giờ mình buộc phải gác lại mọi thứ để trả thù nợ đèn sách - câu chuyện đèn sách lại tiếp tục mở ra - con mụ dạy tiếng anh thưở cấp 3 dám chê mình cao không tới thấp không thông nên là từ bấy trở đi làm gì mình cũng làm đến cùng mới thôi - thật là Liên nhép . That's so Liên nhép . 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét