Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2011

must


-----> sao có mấy cái ảnh mà cái nào cũng có đúng một kiểu cười thế nhỉ hỏi chấm
mình bị bệnh nghiện thử thách nghiện trà nghiện học hỏi - nhưng thử thách thì cũng vừa vừa thôi - quá nhiều và ko làm cho người ta trưởng thành lên thì vô nghĩa . Cũng cám ơn quãng time ở Glisten tuy ngắn ngủi nhưng quả thật hấp dẫn và thú vị theo một cách riêng - and i 'll continue , năm 1989 chia tay nhà Hàng bè -- > không khóc nhưng đến hơn 20 năm sau bắt đầu khóc . Không phải vì tiếc mà vì nhớ đến cảnh nồi đậu nấu dây đậu , thương bà . . năm 1997 bố bỏ đi --> khóc năm 2001 chia tay chiên văn --> khóc bán nhà đổi nhà , ko khóc nhưng sống trong sợ hãi . 1984 bố mẹ lấy nhau - 1986 Liên nhép ra đời chung cảnh sống với 2 kẻ vừa bần hàn , vừa ấu trĩ lại thường xuyên cãi vã . Tôi phải tu 5 kiếp mới có được bố mẹ thế này đấy , khổ . 1986 - Bính dần kém bà ngoại đúng 70 tuổi - bà ngoại Bính thìn . 1989 vẫn đang ở nhà bà ngoại , chạy ra chạy vô , nhà rộng và dài mà , bé lại càng thấy nó rộng và dài kinh khủng ra . 1992 trâu mới về hợp phố vì mua được 1 cái nhà ở chung . Tôi kết thúc cuộc đời nay nhà bố mai nhà mẹ , mà chơi cùng với đám trẻ con 1 là chúng nó không cho chơi cùng , 2 là chúng nó bắt nạt kể cả bên nhà bố lẫn bên nhà mẹ . Kinh khủng . Thưở những năm 1990 ấy , cả họ hàng nhé . Mình rất hay bị con Chi và anh em họ bắt nạt . Hàng xóm trêu trọc vì nghịch cảnh gia đình nhà bố nhà mẹ . Mỗi lần đến cơ quan mẹ là thi thoảng được đồng nghiệp của mẹ cốc đầu cái cụp vì mâu thuẫn nội bộ chắc thế - nhưng con đấy sau được quả báo . Thích nhé . 1997 học hết cấp 1 thì lên cấp 2 thôi , thưở bé trông gà nhép cũng phát tự kỉ . Sợ nó có bị làm sao thì mẹ sẽ kill mình luôn , lớp 2 điểm kém bị ăn đòn chứ . It's so funny . Bố như shit . bố mẹ cãi nhau , oánh nhau ấy chứ . Omg , tôi đến tự kỉ . 1997 - bố bỏ đi , bị tự kỉ , sợ nhà ko đủ tiền ấy , thi đỗ vào chuyên văn . Chia tay các bạn cấp 1 cũng buồn , có bài hát gì mà tạm biệt gấu misa nhé , tạm biệt thỏ trắng ...abc mai em vào lớp 1 . Nhớ lắm trường mầm non thân yêu . thấy bạn bè giàu có sung túc đầy đủ quá , mà nhà mình thì cứ cãi vã thiếu tiền liên miên ... tự kỉ đến cái xe đạp mới cũng ko có mà đi , có những hôm đi ăn chè với chúng bạn mà ko có tiền xấu hổ đỏ mặt , có những khi bố đến đón bạn bè lầm tưởng là lão xe ôm :| , ko có tiền đi bơi đi chơi như Dư ... vân vân . kinh khủng . 2001 khóc vào Nguyễn Trãi nên bị tự kỉ - thi CVA được 9,75 , bố mẹ xây xong nhà cãi vã , tự kỉ luôn . 2002 -2003 trường lớp - yêu đương - đánh nhau - giết người - cướp xe ... tự kỉ của tự kỉ , tự kỉ bố mẹ cãi nhau , nhà nghèo .... Trông mình bắt đầu tàn tạ thế này từ khi nào ấy nhỉ năm 2004 bố mẹ cãi nhau --> khóc , bị ruồng bỏ --> khóc . từ đó trở đi quyết tâm cao học tiếng Trung cho quên tiếng việt đi . Thi tốt nghiệp xong định ở nhà 1 năm cho đỡ đau đầu , hồi đấy em định thi tâm lý cơ vì ko hiểu sao mà mình gặp nhiều chuyện nó kinh khủng thế và mình thì ko biết ứng phó thế nào . Sau đó thì chuyển sang nghiên cứu phong thủy quyết tâm thay đổi cuộc đời . 2005 bị Đẩu hỏi thăm --> khóc vì kiểu vừa bị oan , vừa bị lừa ... lừa đi học . 2006 vay tiền mẹ để đi dạy gia sư , mấy bận đều rất ngu , có hôm thì đi bộ hôm đi xe bus ... túm lại toàn gặp phải lũ ất ơ . 2007 - trượt thi cầu hán ngữ , nghĩa là cũng quên việc du học đi nhé ---> khóc , đi dạy gia sư cho nhà người ta , nhà người ta thì giàu mà mình thì sinh viên đói khổ --> khóc , thi nhà nước pháp luật khóc chính ra chúng nó có cho anh thi đâu . Ôi cái hôm đấy thật là ---> khóc and mồ hôi và .... đi gia sư tiếng việt cho 1 công ty Đài nó hỏi cái cờ lê là cái gì ---> khóc , ôi khóc vì nhục . 2008 - bị dọa ko cho thi dịch , béo khóc nữa , chuyển sang trạng thái tự kỉ đỉnh cao . 2/2008 - đi thực tập vừa nghe nhắc đến mẹ 1 phát nước mắt lưng tròng 7/ 2008 tốt nghiệp - tức là bị trói ở Hà Tây và Mỹ Đình suốt 4 năm ấy . 8/2008 bà ngoại vào nam --> ko khóc nữa chuyển sang căm phẫn . Béo hiểu căm phẫn cái gì luôn nhưng cực kì căm phẫn . Hãy đọc Trong lòng mẹ của Nguyên Hồng để biết thêm chi tiết . 13-9-2008 ôi sinh nhật béo gì mà đẫm nước mắt .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét